Năm 2017, kỳ thi tuyển sinh, Đại học Kiến Trúc TP.HCM. Một thí sinh không được nhận vào trường do điểm Vẽ cao nhưng điểm Toán lại thấp. Câu hỏi của thí sinh đó là điểm nào thật sự quan trọng hơn? Hoá ra câu hỏi đó lại rất khó để trả lời, nhất là với vị trí của Đại học Kiến Trúc TP.HCM, lựa chọn giữa điểm Vẽ và điểm Toán sẽ là gián tiếp nói lên hướng đi của trường và có thể là của cả ngành kiến trúc sẽ nghiêng về khía cạnh nào hơn: thiết kế hay là kỹ thuật.
Năm 1503, Leonardo da Vinci bắt đầu vẽ “Mona Lisa.” Bí quyết của bức tranh vẫn còn rất nhiều để nói tới, nhưng tựu chung là ở cách Leonardo tạo ảo ảnh bằng những cái bóng ở đôi mắt và khoá miệng khi cười, khiến gương mặt trong bức tranh trở nên bí ẩn và khó xác định hơn. Chính xác phương pháp vẽ của Leonardo trong bức tranh vẫn là bí ẩn lớn, nhưng chính kỹ thuật khoa học đã tạo nên sự đột phá. Những nghiên cứu của Leonardo về con người, quy luật cử động của phần thân và phần đầu đã giúp ông vẽ những cái bóng của mắt và miệng một cách tự nhiên và thật nhất.
Nhiều thế kỷ sau Leonardo, chúng ta bắt đầu chứng kiến thời kỳ kỹ thuật khoa học không còn mang đến những điều kỳ diệu như vậy nữa. Phải, chúng ta đã từng thán phục trước sức mạnh từ điện của Tesla, ánh sáng từ bóng đèn của Edison, sự vận động hoàn hảo của động cơ ô-tô của Henry Ford. Nhưng sau đó, nền công nghiệp tiêu dùng chứng kiến sự áp đảo của thiết kế hơn bao giờ hết. Từ những sản phẩm thân thuộc hàng ngày, cho tới phần mềm, giao diện máy tính, cho tới nhà ở, và xe hơi, thiết kế vẻ ngoài trở nên quan trọng nhất. Bề ngoài là điều kiện tiên quyết được đặt lên hàng đầu. Cái đẹp trở nên thần kỳ.
Một chiếc bàn ủi Philips, một chiếc xe Aston Martin, hay vẻ ngoài đầy tượng trưng của một chiếc iPhone, vẫn hoàn toàn là về cái đẹp. Nhiều thập kỷ qua, quá trình sản xuất sản phẩm công nghiệp vẫn luôn bắt đầu từ quá trình hình thành kiểu dáng đầu tiên. Kiểu dáng sẽ quyết định tất cả: cái nhìn, cảm giác cầm nắm, và những gì sẽ được đặt vào bên trong sau đó. Bí quyết đó đã tạo nên những bước phát triển vượt thời gian và đột phá vĩ đại nhất mà thế giới may mắn được chứng kiến: iPod của Apple năm 2001 với kiểu dáng gọn nhẹ và thanh lịch, toà nhà số 30 đường Mary Axe của Norman Foster với hình dạng sáng tạo và kỳ dị.
Nhưng khi thiết kế bắt đầu dậm chân tại chỗ, điều gì sẽ xảy ra?
Thiết kế đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ với tốc độ chóng mặt suốt thời gian qua, nhưng đừng quên kỹ thuật cũng đã sinh sản ra số lượng sáng kiến gần như chưa từng có trong lịch sử loài người. Intel thay đổi sức mạnh của chip máy tính gần như trong một sớm một chiều và họ tiếp tục điều đó ngày qua ngày. Thiên văn học quan sát và chứng minh được lý thuyết của Einstein bằng những bằng chứng cụ thể. Trí tuệ nhân tạo bắt đầu thi đấu và đánh bại khả năng chơi cờ của con người.
Khả năng sáng tạo của thiết kế đang dần đi vào ngõ cụt. Nhưng khả năng logic của những phát triển kỹ thuật đang xảy hằng ngày. Con người, dù sao cũng phát triển dựa trên những gì chúng ta đã có một cách dễ dàng hơn tưởng tượng về những điều phi thường trong tương lai.
Phép màu không còn đến từ thiết kế nữa. Giờ đây, kỹ thuật đã đủ sức phá vỡ những rào cản và mở ra những con đường mới cho sự đột phá và khác biệt. Ngành công nghiệp xe hơi không còn chứng kiến sự thay da đổi thịt đột phá về thiết kế nữa, nhưng lần lượt xe hybrid, xe chạy bằng năng lượng điện, và trong tương lai là xe tự lái đến với chúng ta một cách chóng vánh và liên tiếp trong thời gian ngắn.
Thần đèn không còn chui ra từ thiết kế nữa. Giờ đây kỹ thuật nắm giữ câu thần chú. Đương nhiên, không thể phủ nhận sự hỗ trợ lẫn nhau giữa hai lĩnh vực là cần thiết và sẽ luôn là như vậy, nhưng những khát khao xa vời nhất của thiết kế giờ đây cần một đáp án rõ ràng nhất từ kỹ thuật. Phải, có thể nói một cách khác, thiết kế đi xa kỹ thuật về mặt ý tưởng khi những nhà thiết kế hay kiến trúc sư đang thách thức kỹ thuật có thể đáp ứng được những gì họ nghĩ ra.
Mọi chuyện đã thay đổi. Xã hội không còn chọn cái đẹp. Họ bắt đầu chọn công năng. Chúng ta không còn chọn vẻ ngoài bóng bẩy nữa, chúng ta bắt đầu chọn sự tiện lợi và bền bỉ. Sự đột phá không còn chọn ý tưởng trên bản vẽ nữa, mà nó đòi hỏi sự áp dụng vào thực tiễn. Lúc này đây, kỹ thuật là cần thiết để biến những ước mơ thành sự thật.
Nghĩ tới vấn đề đó cũng giống như nghĩ tới câu hỏi con gà hay quả trứng có trước. Thiết kế không tạo ra ý tưởng thì kỹ thuật lấy gì mà áp dụng, kỹ thuật không tạo ra thành quả thì thiết kế lấy gì mà tạo ra thành phẩm.
Nhưng những người bạn kỹ thuật của tôi, thời điểm của chúng ta đã đến. Câu trả lời nằm ở trí thông minh nhân tạo. Những nét vẽ phông chữ nghệ thuật tưởng như chỉ có thể tạo nên từ bàn tay khéo léo đã dần được bắt chước với độ chính xác không thua kém gì từ những cỗ máy kỹ thuật. Khả năng sáng tạo nước cờ của những kỳ thủ giỏi nhất thế giới đã dần được tiên đoán trước, thậm chí là bị đánh bại bằng khả năng tự học của những trí thông minh nhân tạo có khả năng truy cập và xử lý lượng thông tin khổng lồ. Và với Generative Adversarial Network (GAN) trí thông minh nhân tạo đã có thể vẽ. GAN có hai hệ thống, một tạo ra những bức tranh, một sẽ đánh giá vẻ đẹp của những bức tranh đó bằng cách tự học hàng chục ngàn những tuyệt tác trong lịch sử được loài người đánh giá cao, và khi hai hệ thống dần dần trao đổi thông tin lẫn nhau, GAN dần cho ra những tuyệt tác sáng tạo mới mà vẫn thuyết phục được chúng ta xem là đẹp.
Thiết kế đã từng đặt hoàn toàn quyền năng vào đôi bàn tay và dần trở thành một yếu tố tạo nên tính con người trong mỗi chúng ta. Nhưng giờ đây với những thành tựu và hiểu biết về khoa học, kỹ thuật đã có thể sáng tạo.
Nghiên cứu khoa học đã từng giúp phương pháp thiết kế của Leonardo da Vinci tạo nên một trong những bước tiến vĩ đại nhất của loài người, và thời kỳ điều đó xảy ra một lần nữa đang đến.
TrL